ĐI TÌM MỘT LỜI GIẢI VỀ LÒNG MẸ GIÀ
---------------------------------------------------
Cả tháng nay tôi đi tìm lời giải đáp về câu hỏi tại sao mẹ thích ngắm nhất chiếc đèn mẹ con?
Ngay từ khi nhập hàng các loại đèn sen cá, chim trĩ, và đèn mẹ con bằng tính toán kinh doanh thì tôi biết đèn sen cá sẽ bán chạy hàng và cho lợi nhuận cao hơn vì nó là đề tài phong thủy giàu sang thịnh vượng. Đúng là nguyện vọng của khách hàng trẻ tuổi, mà trẻ tuổi đang đi làm thì mới có tiền mua sắm.
Mẹ tôi đã 80 tuổi, cũng khen các loại đèn sen cá khắc đẹp thật nhưng từ trong sâu thẳm tâm hồn, từ lòng trắc ẩn mẹ vẫn ngắm nhìn chiếc đèn mẹ con. Tôi có hỏi mẹ thích đèn đó à, chắc bán chạy mẹ nhỉ. Mẹ tôi chỉ cười, một nụ cười đôn hậu.
Đêm nay tôi tình cờ đọc được chia sẻ của một người bạn Ngô Hà viết về mẹ của một vị giáo sư làm tôi ngộ ra nhiều điều về mẹ .
Mẹ tôi đã 80 tuổi, may mà cũng có lương hưu chứ ở lứa tuổi đó thì nhiều mẹ chỉ nương nhờ con cháu và đâu muốn làm phiền con cháu. Ở lứa tuổi đó thì mẹ cũng đâu cầu mong danh lộc! Đâu cần đẹp đẽ kiêu sa! Mẹ chỉ muốn sống với con cháu hiếu thuận và luôn là người mẹ ấp ủ con cháu.
Chiếc đèn mẹ con là chiếc đèn bán chậm nhất trong số những chiếc đèn cỡ to cùng loại nhưng lại cho tôi một điều quý giá nhất, hơn rất nhiều doanh số, tiền bạc để hiểu về mẹ, hiểu nụ cười đôn hậu và lòng trắc ẩn của mẹ già.
Xin chia sẻ với những ai đang còn mẹ bài viết của bạn Ngô Hà và cảm ơn bạn.
"Khi còn học đại học, một lần đi thực tập trở về, cả nhóm chúng tôi về nhà Giáo sư liên hoan. Sau khi buổi tối vui vẻ kết thúc, trên bàn mâm chén bày la liệt. Mấy bạn đứng dậy dọn mang đi rửa, Giáo sư vẻ mặt tươi cười ngăn lại nói: “Đừng vội, có người rửa đây này!”
Giáo sư đem chén đũa bỏ vào bồn nước, trước tiên dội hết dầu mỡ, sau đó nhẹ nhàng đến bên người mẹ già 70 tuổi nói: “Mẹ, rửa chén đi nhé!”
Học sinh chúng tôi quá đỗi bất ngờ. Bình thường ông là một Giáo sư thanh tao, nho nhã, sao lại có thể đối đãi với người mẹ đã cao tuổi như vậy?
Chỉ thấy bà cụ thay đổi hẳn nét ủ rũ nãy giờ trên bàn ăn. Bà đi đến bên cạnh bồn rửa chén, chậm rãi rửa, mất khoảng nửa giờ mới rửa xong.
Giáo sư vui vẻ nói với bà cụ: “Mẹ vất vả rồi, nghỉ ngơi một chút nhé!” Ông cầm khăn mặt, lau tay cho mẹ.
Sau khi Giáo sư đưa mẹ về phòng, lại quay vào bếp, đem chén ra rửa một lần nữa. Giáo sư nhìn lũ học trò chúng tôi, khi ấy còn đang kinh ngạc không hiểu gì, nói:
“Làm mẹ thì lúc nào cũng muốn làm chút gì đó cho con mình. Dù già rồi, nhưng trong mắt mẹ, con mãi mãi cần sự nâng đỡ của mẹ. Để bà rửa chén, bà sẽ cảm thấy con vẫn cần mẹ, một ngày trôi qua sẽ thấy rất phong phú và ý nghĩa. Hiếu kính cha mẹ, ngoại trừ việc giúp đỡ ra, còn phải cho cha mẹ một cơ hội để yêu thương chúng ta”.
Khiến cho người nào đó có cảm giác là người khác còn cần mình, thì họ sống mới có một mục tiêu, có mục tiêu rồi thì cuộc sống mới phong phú và ý nghĩa, lực sống vì thế mà có thể sinh động mạnh mẽ.
Mà trong mắt cha mẹ, con cái mãi là con cái, cho dù các con có trưởng thành rồi, thì người làm cha làm mẹ mãi mãi không bao giờ buông được."
... Xem thêm: chiếc đèn mẹ con...